Cố Vô Cẩn nhắm mắt lại dựa vào ghế sô pha, ngón tay anh vuốt ve mái tóc đen dài của Kỷ Hoài Hương, quấn thành một vòng rồi thả ra, “Em không cần lo lắng, anh sẽ giải quyết”.
Kỷ Hoài Hương sửng sốt, sau đó lập tức hiểu ra là anh đang giải thích cho cô.
“Vâng ạ, em tin anh mà...” Kỷ Hoài Hương ngoan ngoãn gật gật đầu.
Trong nhà vệ sinh, Kỷ Hoài Hương sửa sang lại quần áo, cô nhìn mình trong gương, đôi môi đỏ mọng ướt át xinh đẹp, đôi mắt sáng ngời, khóe mắt nhếch lên, lộ vẽ tâm tình vui vẻ. Người ta thường nói phụ nữ khi yêu thì sẽ trở nên đẹp hơn, những lời này thật đúng là không có sai.
Cửa phòng rửa tay bị mở ra, một bóng người mặc quần áo màu trắng đi đến, người kia lao tới đẩy cô ra, Kỷ Hoài Hương còn chưa kịp phản ứng đã bị đẩy đến cạnh bồn rửa tay, da thịt mềm mại bên hông trực tiếp đập vào bệ đá cẩm thạch.
Một hồi đau đớn kịch liệt bên hông truyền đến, Kỷ Hoài Hương nhíu chặt mày, trong phút chốc, khóe mắt cô tràn đầy nước mắt. Cô quay đầu nhìn kẻ chủ mưu Bạch Ny Ny đang đứng cách đó không xa, vẻ mặt hung hăng kiêu ngạo mà nhìn cô, “Hồ ly tinh, ai cho mày cướp chồng tao, tao phải đánh chết mày”.
Kỷ Hoài Hương che lại chỗ bị đau, cô nhớ lại lời Chu Tử Thịnh vừa nói việc Bạch Ny Ny cắn đứt lỗ tai ai đó, hiện tại chỉ đem cô đẩy ra, ngược lại có vẻ còn thủ hạ lưu tình. Trong mắt cô hiện lên một tia lạnh lùng, “Tôi nói rồi, Cố Vô Cẩn không phải chồng của cô”.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play