Cố Vô Cẩn tiến thêm một bước nữa, khoảng cách giữa họ chỉ rộng bằng một sải tay. Anh cúi đầu, xoay người lại, áp sát đầu vào cổ Kỷ Hoài Hương.
Kỷ Hoài Hương khẩn trương ngừng hô hấp, cắn chặt đôi môi đỏ mọng.
Cố Vô Cẩn ngửi thật sâu, thì thầm vào tai cô gái: “Mùi giống như xạ hương ở trạng thái cố định".
Kỷ Hoài Hương vô cùng ngứa ngáy khi hơi thở nóng hổi của người đàn ông phả vào tai. Nghe được lời nói của đối phương, mặt cô đơ một lúc, sắc mặt càng thêm trắng. Cô biết rất rõ xạ hương ở trạng thái cố định có mùi tanh nồng nặc.
Móng tay véo thật sâu vào lòng bàn tay mềm mại, Kỷ Hoài Hương thấp giọng nói: "Anh Cố, đừng chán ghét em, được không..." Giọng nói nhỏ nhẹ đầy nức nở, ủy khuất đến cực điểm, "Sau này em sẽ cách xa anh một chút, để anh không ngửi thấy mùi hôi nữa. Nếu như anh vẫn là... không thích, sau khi em điều chế nước hoa cho Trầm lão thái thái xong, chúng ta sẽ không còn liên hệ gì nữa rồi”.
Phần thịt mềm mại bị móng tay cô cấu ra đau đớn, cô không muốn, không muốn cách xa anh một chút nào.
Cố Vô Cẩn đứng dậy, không trả lời cô, anh nhìn Kỷ Hoài Hương, chỉ vào chân mình, “Em nhìn chân tôi đi, tôi què”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT