Cố Vô Cẩn nhìn cô dò hỏi: "Muốn tôi tiễn em sao?".
"Có thể chứ? " Kỷ Hoài Hương nhìn xuống chân mình, đôi mắt trong veo sáng ngời.
“Em nghĩ xem?”.
“Tiễn con gái về, đảm bảo an toàn cho người ta mới xứng đáng là một quý ông. Anh Cố, tôi thấy anh rất phong độ đó”.
Cố Vô Cẩn đứng dậy, nhướng mày mỉm cười, trông càng đẹp trai hơn, với vẻ mặt thanh tú, "Tôi chỉ vì em nấu cơm ngon mà thôi, đi thôi”.
Kỷ Hoài Hương đi phía sau lưng Cố Vô Cẩn, người đàn ông đi phía trước rất nhanh, chân cao chân thấp càng rõ ràng. Ánh mắt cô tối sầm, Kỷ Hoài Hương mở miệng: “Anh cố, đợi tôi với, anh đi nhanh quá, tôi không theo kịp”.
Cố Vô Cẩn quay lại nhìn vào khoảng trống cách cô hai mét, cau mày nói: "Em là rùa đen à? Hay là thằn lằn?”.
"Anh có thể đi chậm một chút được không?” Kỳ Hoài Hương tính tình rất tốt.
Cố Vô Cẩn đứng nhìn cô nửa ngày, thả chậm bước chân, bước chân khập khiễng không rõ ràng nữa.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT