“Không thể ôm em”.
“Hiện tại không thể cho Cẩn ca ca ôm”.
“Cẩn ca ca sẽ ghét bỏ”.
“Em bẩn lắm”.
Cố Vô Cẩn lại bị đẩy ra, sắc mặt tối sầm, hai tay giữ chặt: "Cái gì bẩn?".
Kỷ Hoài Hương nửa ngồi trong lòng Cố Vô Cẩn, giãy giụa không được, cô nức nở, thanh âm nghẹn ngào: “Em hôi lắm, người em hôi quá, không thể cho Cẩn ca ca ôm em được”.
Cố Vô Cẩn sững sờ, lại nghe đã hiểu ý của cô, trên người hôi?
Nhìn cô gái mặc áo khoác trắng, dây kéo được kéo lên cao nhất, vào mùa hè, trang phụ như vậy được xem là che chắn rất tốt. Anh vén mái tóc dài rối bù của cô lên, cúi đầu đến gần cổ cô, ngửi thử, vừa rồi anh không để ý, bây giờ anh ngửi thấy một mùi hương khó tả.
Mùi tanh và hăng, rất giống mùi xạ hương khô, giống nhau làm người ta khó nhận ra.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT