Khi bụng của Kỷ Hoài Hương ngày một lớn, Cố Vô Cẩn càng trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết. Anh luôn trong trạng thái thấp thỏm lo lắng, nhất định phải để cô trong tầm mắt mới có thể yên tâm phần nào. Gần đây, anh gần như không đến công ty, ở nhà toàn thời gian làm “nội trợ”. Mỗi ngày, Tả Dương đều mang tài liệu cần phê duyệt đến tận căn hộ.
Không chỉ có thế, mỗi đêm khi ngủ, chỉ cần Kỷ Hoài Hương hơi xoay người, Cố Vô Cẩn liền lập tức tỉnh dậy. Thần kinh anh lúc nào cũng trong trạng thái căng thẳng và nhạy cảm đến cực độ.
Nhìn vào đôi mắt anh bắt đầu hiện quầng thâm, Kỷ Hoài Hương không khỏi xót xa, nhẹ giọng hỏi:
“Cẩn Cẩn, sao lại cảm giác như em mang thai mà người chịu khổ nhiều nhất lại là anh vậy?”
Cô tăng cân, còn anh thì gầy đi thấy rõ.
“Vì phải lo cho ba mẹ con em.”
Từ khi biết cô mang thai, anh đã kiên định tin rằng cô đang mang thai con gái. Dưới sự ảnh hưởng từ niềm tin đó, ngay cả Kỷ Hoài Hương cũng bắt đầu tin tưởng theo rằng trong bụng mình chính là những cô con gái nhỏ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play