Trở lại chung cư, bóng đêm đã bao trùm dày đặc. Nửa vầng trăng treo cao, ánh trăng lạnh lẽo khiến lòng người cũng dần bình lặng lại.
Cố Vô Cẩn nhìn Kỷ Hoài Hương ngáp thêm một cái nữa, khẽ hỏi: “Mệt lắm à?”
Cô gật đầu, khóe mắt vì buồn ngủ mà rưng rưng nước. Dựa người vào ghế sofa, cô liếc anh một cái: “Ừ.” Từ sau khi mang thai, cô trở nên rất hay buồn ngủ. Thường vào giờ này, cô đã nằm trên giường rồi.
Bị đôi mắt long lanh kia làm rung động tận đáy lòng, Cố Vô Cẩn không nhịn được cúi đầu hôn nhẹ lên mặt cô: “Tắm trước đã.” Nói rồi anh trực tiếp bế cô lên: “Anh giúp em tắm.”
“Em tự làm được.” Cô không muốn để anh giúp, chuyện đó thật ngại biết bao.
“Chẳng phải từng tắm chung rồi sao?” Anh ôm cô đi thẳng về phía nhà tắm.
“Không giống nhau. Lần trước anh say.” Bây giờ thì anh hoàn toàn tỉnh táo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT