Ánh đèn ở hành lang chuyển sang màu ấm áp, hơi mờ. Mọi phòng đều ồn ào, nhưng không có ai ở bên ngoài. Kỷ Hoài Hương bước tới, rẽ vào một góc có một gốc hoa xanh cao hơn cô. Cô đứng cạnh đó, dùng trán chạm vào tường. Một lúc sau, cô nặng nề ngã xuống đất.
“A Cẩn, đừng đi nhanh thế, đợi tôi với".
Chu Tử Thịnh bước đi nhanh hơn và nhanh chóng đuổi kịp, anh liếc nhìn cái chân khập khiễng của Cố Vô Cẩn, được rồi, ông trời đôi khi vẫn công bằng.
Cố Vô Cẩn khựng lại, rồi đột nhiên dừng lại.
“Cô đang làm gì vậy?” anh đứng ở góc quẹo vào chỗ rẽ, nhìn động tác thần kinh của cô gái.
Kỷ Hoài Hương không để ý, tiếp tục đập đầu.
Cố Vô Cẩn hét lên: “Kỷ Hoài Hương”.
Thân thể Kỷ Hoài Hương vừa dừng lại, à đôi môi đỏ mọng long lanh, đôi mắt đen xinh đẹp tràn đầy say mê: "Anh Cố? Em hình như đang thấy anh nè".
Cố Vô Cẩn: “Thực sự là tôi, cô đang làm gì vậy?”.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT