Sau khi mang thai, cả Thực Hôi, Thực Bạch và mấy con mèo con đều bị Cố Vô Cẩn dạy dỗ đến ngoan ngoãn, không được chạm vào Kỷ Hoài Hương, thậm chí đến một cái ôm cũng không cho.
Đặc biệt là Thực Bạch, trở thành đối tượng được Cố Vô Cẩn “đào tạo trọng điểm”.
Lúc này, người đàn ông cao lớn, vóc dáng rắn rỏi đang ngồi xổm ngoài ban công, tay ôm lấy một cục lông trắng tròn trĩnh, chính là Thực Bạch. Anh vừa xoa đầu nó, vừa lên tiếng trầm thấp dễ nghe, mang theo vài phần khoe khoang:
“Vợ của tao bây giờ đang mang thai, mày đừng có lại bám lấy đòi ôm nữa.”
Hừ, cái cục béo này, từ lúc có con xong, cái đuôi liền muốn vểnh lên tận trời.
Nó tưởng chỉ mình nó có con chắc?
Gương mặt tuấn tú cứng cỏi của Cố Vô Cẩn hiện rõ chút đắc ý:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT