Khi trở lại thành phố S, bầu trời đang rơi xuống một trận mưa phùn dày đặc, tựa như những sợi chỉ mỏng đan xen, phủ lên cả thành phố một lớp sương mù mờ ảo.
Khi Kỷ Hoài Hương về đến chung cư, tóc và vai cô đều ướt đẫm nước mưa, nhưng cô hoàn toàn không để tâm. Vừa mở cửa, cô liền lao vào trong, nhưng không thấy bóng dáng của Cố Vô Cẩn đâu cả.
Sắc hồng còn sót lại trên khuôn mặt tái nhợt của cô cũng dần biến mất. Kỷ Hoài Hương run tay lấy điện thoại ra, gọi thêm một cuộc nữa, nhưng vẫn chỉ nghe thông báo tắt máy như trước.
Lúc này, chú mèo trắng mập mạp nhẹ nhàng đi ngang qua, nó dùng thân mình cọ vào chân Kỷ Hoài Hương, vừa kêu “meo meo meo” mấy tiếng, nhưng cũng không thể khiến cô chú ý lấy một chút.
Kỷ Hoài Hương lập tức gọi điện cho trợ lý của Cố Vô Cẩn là Tả Dương. Cô hỏi: “Cố Vô Cẩn đâu? Anh ấy đang ở công ty sao?” Giọng nói mềm nhẹ nhưng khàn khàn và khô khốc, mang theo sự sốt ruột. Bàn tay cầm điện thoại của cô cũng vô thức siết chặt lại.
“Kỷ tiểu thư?”
Tả Dương ở đầu dây bên kia sững lại một lúc vì ngạc nhiên, rồi nói: “Kỷ tiểu thư, nhị thiếu hiện tại… đang ở bệnh viện.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play