Trời vẫn chưa sáng hẳn, xung quanh còn im ắng, Kỷ Hoài Hương đã tỉnh. Cô khẽ cử động thì phát hiện eo mình vẫn bị cánh tay rắn chắc của Cố Vô Cẩn ôm chặt.
“Cẩn Cẩn, mau dậy đi.” Cô nhỏ giọng giục. Rõ ràng đã hứa sẽ về phòng trước khi trời sáng, vậy mà anh vẫn nằm lì, lát nữa bị người khác phát hiện thì biết làm sao.
“Ngoan, ngủ thêm một lát.” Anh ôm chặt hơn, vùi mặt vào cổ cô, hít lấy hương thơm quen thuộc, vẻ mặt hưởng thụ.
“Không được.” Cô đẩy đầu anh ra, rồi cắn nhẹ lên môi mỏng của anh: “Mau về phòng đi.”
“Ừ.” Anh khẽ hừ một tiếng, giọng lười biếng mà trầm ấm, “Bây giờ mấy giờ rồi?”
“Sắp bảy giờ. Anh mau về đi.” Cô lại thấp thoáng nghe tiếng người trò chuyện bên ngoài, càng thêm lo lắng.
Cố Vô Cẩn thì chẳng mấy bận tâm, lại kéo cô nằm lên ngực mình. Đôi mắt đen sâu của anh còn vương nét ngái ngủ, môi mỏng hôn khắp gương mặt cô, như thể không nỡ rời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT