Khi tia sáng đầu tiên của buổi sáng chiếu rọi mặt đất, làm bừng lên khung cảnh hoang tàn sau thảm họa đêm qua, những sinh linh còn sống sót lần lượt xuất hiện. Có kẻ ngửa mặt kêu gọi tìm kiếm đồng loại, có kẻ thản nhiên tiếp tục cuộc sống, cũng có kẻ vây quanh đồng loại đã khuất mà cất tiếng than vãn bi thương.
Đồ Trạch thò đầu ra khỏi tách trà, ngắm nhìn thế giới chìm trong sương sớm mờ ảo. Trên đầu, một giọt sương từ thân cây khổng lồ bị đổ ngang nhỏ xuống, rơi trúng đầu chú thỏ. Chú thỏ vội vàng lắc lắc đầu rồi lật mình nhảy ra khỏi tách trà.
Sau khi cất tách trà đi, Đồ Trạch bước đi với tâm trạng nặng nề, bắt đầu quan sát tình hình xung quanh. Địa hình xung quanh đã hoàn toàn thay đổi, ngay cả dòng sông trước đó cũng đã bị dịch chuyển, để lộ đáy sông bên dưới. Trên đó, có mấy con cua đang đánh nhau, nhưng Đồ Trạch chẳng dám đến hỏi bọn chúng xem có thấy người đã ăn thịt đồng loại của chúng ngày hôm qua hay không.
May mắn là dòng sông không lệch đi quá xa, cậu đành men theo dòng nước để tìm tung tích của Tang Nương, Thúy Hoa và Hựu Mộc. Nhưng suốt một ngày dài, không những chẳng tìm được ai, cậu còn đào hố chôn cất không ít sinh linh đã bỏ mạng trong thảm họa.
Không biết đã đi được bao xa, cuối cùng Đồ Trạch cũng dừng lại nghỉ chân. Lúc này, cậu phải lựa chọn quay về rừng Tang hoặc là tiếp tục đi về phía Bắc đến rừng Sương Hoa. Tối hôm qua trước khi tách nhau ra, Thúy Hoa và Tang Nương đã nói sẽ hẹn nhau ở rừng Sương Hoa, chứng tỏ họ đã có quyết định từ trước.
Có lẽ Tang Nương tin tưởng ông Tang sẽ không sao, cũng có thể thảm họa lần này càng khiến cô muốn tìm một nơi trú ẩn an toàn hơn. Dù lý do là gì, rừng Sương Hoa vẫn là lựa chọn tốt nhất lúc này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT