Đêm khuya, chú thỏ nhỏ cô độc không ai giúp đỡ rón rén bước đi trong rừng Sương Hoa. Ánh trăng sáng cùng với mặt băng phản chiếu giúp Đồ Trạch nhìn thấy đường rõ hơn, nhưng sương giá và sương mù dày đặc khiến tầm nhìn vẫn rất hạn chế; thỉnh thoảng có tiếng động lạ vang lên trong bóng tối cũng làm cậu giật thót.
Thế nhưng cậu không thể dừng lại, càng không thể ngủ. Ban đêm ở rừng Sương Hoa lạnh đến thấu xương. Dù cho hơi thở chỉ hóa thành một làn khói trắng, nhưng nếu cậu ngủ thiếp đi thì e rằng sẽ không bao giờ tỉnh dậy được nữa.
Chẳng rõ đích đến lẫn phương hướng, chú thỏ nhỏ cứ lê từng bước chân đầy mệt nhọc. Đến cuối cùng, cậu thậm chí cảm giác bản thân đã không còn ý thức nữa, chỉ đành kéo lê thân thể tiến về phía trước như một cái máy.
Ngay khi nắng mai phương đông rọi xuống nhành cây đầu tiên của rừng Sương Hoa, cả cánh rừng lập tức bừng sáng. Cứ thế, muôn vàn tia sáng mang theo hơi ấm lan tỏa khắp nơi. Chú thỏ nhỏ ngửa đầu, khe khẽ chớp mắt nhìn trời cao; khuôn mặt phủ đầy sương giá càng khiến thân xác nhỏ bé trở nên vô cùng nhếch nhác. Dường như, độ ấm ít ỏi này chẳng thể tiếp cho cậu chút sức sống nào cả.
Số củ cải được lấy ra từ không gian của thỏ nhỏ chẳng mấy chốc đã đông cứng. Dẫu răng thỏ có khỏe đến mấy, cậu nhai lâu cũng sẽ cảm thấy đau mặt. Đồ Trạch dựa vào mặt trời để định hướng rồi tính rời đi, nhưng đến khi mặt trời lặn một lần nữa, cậu vẫn không thể thoát khỏi rừng Sương Hoa
Bấy giờ, khán giả trong phòng livestream bàn tán rôm rả. Người phân tích kỹ thuật, người thì dùng mai rùa bói toán, thậm chí có kẻ bàn cách sinh tồn… nhưng họ vẫn không thể đưa ra một kết luận chung. Nhìn thấy dòng bình luận cuồn cuộn, thỏ nhỏ bỗng cảm thấy được an ủi đôi chút: “Thì ra không chỉ mình tôi bị lạc đường!”
Khán giả trong phòng livestream: “...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT