“Đã tặng hoa rồi chứ?” Vừa trở về trại, Tang Nương cười hỏi.
Đồ Trạch gật đầu: “Rồi, may mà đuổi kịp.”
Thúy Hoa thầm thở dài: “Ây, con thỏ này đúng là nhìn mặt mà bắt hình dong.” Nói xong còn tặc lưỡi hai tiếng, cậu ấy vẫn nhớ rõ Đồ Trạch rất sợ côn trùng, vậy mà lại không sợ yêu tinh ong mật.
“Gì cơ! Chúng không phải tiểu tinh linh ong mật sao? Chẳng lẽ là côn trùng!” Đồ Trạch giật mình kêu lên.
Thúy Hoa và Tang Nương Tử: “...” Coi tiểu tinh linh là rau cải ngoài đồng à? Rốt cuộc con thỏ này phân biệt côn trùng kiểu gì thế? Nhìn Đồ Trạch ngày càng cứng đờ, hai người bọn họ nhìn nhau, cuối cùng vẫn quyết định nói một lời nói dối có thiện ý.
“Chúng thực sự là tiểu tinh linh ong mật.” Tang Nương Tử nói, cũng không hẳn là nói dối, dù sao thì đám yêu ong mật kia trông cũng khá đẹp, hình dáng không khác tinh linh bao nhiêu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play