Lúc ký hợp đồng Quý Vực đã nói rất rõ ràng, người anh thích là ảnh đế nổi tiếng - Đường Biện, lý do chọn Sở Tích chẳng qua là vì dáng vẻ kiên cường không chịu khuất phục nhưng vẫn ngấm ngầm chịu đựng của em khi bị bắt nạt quá giống một vai Đường Biện từng diễn.
Ba năm trước, Sở Tích vừa mới tốt nghiệp đại học chuyên ngành điện ảnh và truyền hình đã chọn ký hợp đồng với một công ty hạng ba, em lúc ấy không danh tiếng cũng chẳng có chỗ dựa, cùng với người bạn chung công ty là Kiều Kiều đóng vai nam phụ nhỏ thứ N trong một bộ phim.
Bộ phim đó được quay vào mùa đông, có một cảnh cả nhóm nhiều người cùng ngã xuống nước, nam chính liên tục mắc lỗi nên Sở Tích phải ngâm mình trong làn nước lạnh suốt hơn nửa tiếng đồng hồ, khi lên bờ, mọi người đều túm tụm xung quanh nam chính, chỉ mỗi Kiều Kiều đi tới đưa cho em một chiếc khăn.
Sở Tích lạnh cóng cả người, lúc chạy đi tìm quần áo không cẩn thận va phải nam thứ, còn chưa kịp xin lỗi, tên kia đã vung tay tát thẳng vào mặt em.
Kiều Kiều thấy chướng mắt nên đã xông ra nói lý với tên đó, ai ngờ nó đánh người ta xong, thái độ chẳng có tí ăn năn, hối cải nào, còn cười khẩy bảo: “Hai đứa diễn viên quần chúng [1] không tên không tuổi như chúng mày, bị đánh đã là cho chúng mày mặt mũi rồi đấy, lại còn ở đây đòi tao xin lỗi à? Có tin giờ tao chỉ cần gọi một cú điện thoại là có thể khiến chúng mày cả đời không ngóc đầu lên được không?”
[1] Nguyên văn 演员龙套/diễn viên mặc áo rồng: thuật ngữ chỉ diễn viên quần chúng. Sở dĩ là 龙套/áo rồng vì đây là trang phục diễn kinh kịch truyền thống được thêu hoạ tiết rồng và được mặc theo nhóm, thường là những vai như quân lính hoặc người hầu.
Dạng ngôi sao trẻ kiểu này, chẳng nổi tiếng bằng ai nhưng lại rất hay ra vẻ, vừa nhìn đã biết có người chống lưng, Sở Tích biết họ không làm gì được người ta nên chẳng muốn phí công tranh cãi làm gì, em kéo Kiều Kiều lại, nhún nhường nhận lỗi với tên kia: “Xin lỗi anh, tại tôi không cẩn thận nên mới va phải anh, tôi xin lỗi.”
Kiều Kiều tức đến mức phải nghiến răng nghiến lợi nhưng cậu cũng biết mình không thể dây vào loại người này, đành im lặng kéo Sở Tích bỏ đi, nào ngờ tên kia vẫn không chịu buông tha cho họ, ép Kiều Kiều phải tự vả vào mặt mình, nếu không nó sẽ cấm sóng [2] cả hai.
[2] Nguyên văn 封殺/phong sát: trong lĩnh vực giải trí là lệnh cấm không cho phép người nổi tiếng được tham gia các hoạt động hoặc xuất hiện trước công chúng.
Chính vào lúc ấy, Quý Vực xuất hiện, chuyện mà Sở Tích cùng Kiều Kiều không giải quyết được, anh chỉ cần liếc mắt với đạo diễn một cái, số phận "cả đời không ngóc đầu lên được" lại rơi trúng vào ngôi sao trẻ kia.
Lúc Sở Tích và Kiều Kiều bừng tỉnh lại, cả hai vẫn đứng ở đó, ướt sũng như chuột lột [3], khi bị Quý Vực nhìn, hai người xấu hổ đến nỗi không dám ngẩng đầu lên.
[3] Nguyên văn 落汤鸡/gà rơi vào nồi canh: chỉ những người bị ướt sũng từ đầu đến chân.
Quý Vực đưa cho Sở Tích một tấm danh thϊếp, giống như đang ban phát một đặc ân: “Tôi tên là Quý Vực, chắc cậu cũng nghe qua rồi, chỉnh trang lại bản thân cho sạch sẽ gọn gàng rồi gọi vào số này.”
….
Kiều Kiều cầm điện thoại, nhìn gương mặt tươi cười rạng rỡ của Đường Biện cùng hàng đống dòng tít ảnh đế, thiên tài diễn xuất, con cưng của trời, vân vân và mây mây chen chúc nhau trên màn hình rồi lại quay sang nhìn Sở Tích đang ngồi đờ ra bên cạnh mình, tự dưng cảm thấy đau xót thay cho bạn thân mình.
Đường Biện là một huyền thoại trong showbiz, khi còn chưa tốt nghiệp đại học, anh ta đã được đóng vai chính trong bộ phim đầu tay và ẵm luôn giải nam chính xuất sắc nhất. Ở tuổi 24, anh ta giành được rất nhiều giải thưởng lớn trong nước, vào lúc đang ở đỉnh cao sự nghiệp, anh ta quyết định rẽ hướng phát triển ra nước ngoài, tầm hai năm trở lại đây, cũng ghi được dấu ấn trên trường quốc tế.
Mấy thành phần ở dưới đáy ngành công nghiệp giải trí hỗn loạn đủ loại người như bọn họ, khi đặt cạnh một ảnh đế rạng rỡ tươi đẹp, chẳng khác nào lớp bụi bám dưới đế giày của người ta, cả đời này vốn chả liên quan gì đến nhau.
Ấy thế nhưng Đường Biện lại là người trong lòng Quý Vực.
Sở Tích gần như không có quyền lựa chọn, mặc dù ngôi sao trẻ mà bọn họ đắc tội chỉ là hạng tép riu chưa đến tầm trung nhưng người đứng sau lại chẳng tầm thường, chí ít thì chắc chắn cái công ty đại diện bé xíu xiu của em sẽ không dám làm mất lòng người ta, với cả công ty cũng chả hơi đâu vì hai diễn viên không tên không tuổi mà rước hoạ vào thân, chọc phải người không nên chọc.
Quý Vực đã nói rất rõ ràng, nếu Sở Tích theo anh, anh sẽ giúp em giải quyết mọi rắc rối. Cũng có nghĩa là nếu em không đồng ý, kể cả là chuyện nhỏ, dù có tiện tay anh cũng sẽ không giúp.
Nếu chỉ có một mình, có lẽ Sở Tích đã từ chối, em không muốn trở thành kẻ thế chỗ cho Đường Biện, tuy mới bước chân vào cái giới này được tầm nửa năm, em đã thấy chán ngấy rồi nhưng Kiều Kiều đã ký hợp đồng mười năm, em không thể để tương lai của cậu ấy bị chôn vùi cùng mình được.
Huống hồ… trong lòng Sở Tích cũng hơi mơ mộng về cốt truyện anh hùng cứu mỹ nhân, vào lúc em nhếch nhác, thảm hại nhất, Quý Vực đã ra tay giúp đỡ em, dáng vẻ đó của anh đẹp trai đến mức em không muốn chỉ là kẻ thay thế cho Đường Biện.