Phù Tâm nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Ngươi cứ đem y chôn xuống đất trước đi. Y cần hấp thụ dinh dưỡng từ thổ nhưỡng để tự hồi phục. Nhưng rốt cuộc có thể hồi phục được hay không, ta cũng không chắc.”
Phù Tâm vừa dứt lời, bên ngoài tẩm điện liền vang lên một giọng nói gấp gáp: “Bệ hạ, nô tài đã mang đồ tới.”
Là Tiểu Táo.
Trước khi rời cung, Hành Trung đã dặn Tiểu Táo vào Thục Ninh cung. Thời Diên phân phó hắn ôm bồn cỏ mà trước kia lúc đi săn đã mang về từ trong cung.
Sau khi trở về cung, Thời Diên thay cho bồn cỏ đó một chậu lớn hơn, bên trong bỏ thêm nhiều đất. Giờ bảo Tiểu Táo ôm lại đây, nhưng vẫn không cho hắn ta bước vào điện. Chuyện của Ngọc Châu là bí mật, hắn phải bảo vệ đến cùng.
Tiểu Táo đã sớm biết chuyện ám sát ở Trường Ninh đài, cũng nghe nói Ngọc Châu vì bệ hạ mà chắn kiếm. Tới lúc này hắn vẫn chưa được thấy mặt Ngọc Châu, trong lòng không khỏi lo lắng. Hắn không biết bệ hạ cần bồn cỏ này để làm gì, nhưng sợ rằng đây là thứ Ngọc Châu muốn, nên lập tức mang về.
Thời Diên không chút do dự rút khóm cỏ dại trong chậu ra, sau đó hai tay run rẩy nâng lấy bản thể của Ngọc Châu. Hắn lập tức nhận ra lá xanh trên đỉnh đầu y đã bắt đầu ngả vàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play