Ngọc Châu nằm sấp lười biếng, thoải mái đến mức hừ hừ vài tiếng, y lẩm bẩm:
“Thời Diên, mùa hè rốt cuộc khi nào mới qua vậy a?”
“Cũng sắp rồi. Chờ trong cung mọi việc ổn thỏa, trẫm sẽ dẫn ngươi đi tránh nóng.”
Ngọc Châu nhíu mày bẻ ngón tay tính thời gian: “Chờ ngươi rảnh rỗi thì mùa hè cũng đi qua mất, sang thu rồi, ta mới có tinh thần lại được.”
Y từ lúc học cùng Dư phu tử và Văn tướng đã biết thân phận thật sự của Thời Diên là gì – hắn là đế vương thiên hạ, là người vạn dân tôn kính, cho nên rất bận. Mọi chuyện hắn làm đều liên quan đến sinh kế và hơi thở của bách tính.
Đầu óc Ngọc Châu tuy nhỏ nhưng y vẫn có thể hiểu được phần nào, y biết Thời Diên không chỉ là của một mình y.
“Không cần vội, nhưng chờ ngươi xong việc, dẫn ta đi ngồi thuyền nữa nha. Ta còn muốn nghe khúc kia, lắc lư trên thuyền thật sự rất thoải mái.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT