Y vừa định hành động thì từ ngoài cửa sổ chui vào một con hồ ly, y nhìn thấy con hồ ly kia hóa thành người — đúng là Phù Tâm.
“Tiểu hồ ly?”
Ngọc Châu lúc này mới hiểu ra mùi hương Vụ Minh Sơn là từ đâu mà ra: “Ngươi là tiểu hồ ly ở Vụ Minh Sơn sao?”
Phù Tâm nhìn y, không vội vàng trò chuyện mà lập tức quỳ xuống trước mặt y: “Ta biết ngươi là nhân sâm ngàn năm thành tinh, có khả năng cải tử hoàn sinh. Ta cầu xin ngươi, cứu lấy hắn.”
Ngọc Châu vội vàng kéo hắn dậy: “Ta vốn định đến để cứu hắn. Trước đó ta đã cảm nhận được trên người hắn có một đạo linh lực đang bảo hộ, là ngươi đúng không?”
“Phải. Ta ngay từ đầu đã biết thân thể hắn không tốt, nên luôn truyền linh lực của ta sang cho hắn. Lúc đầu thì hiệu quả rất rõ, hắn khoẻ lên không ít. Nhưng gần đây... linh lực của ta hoàn toàn không còn tác dụng gì nữa.” Phù Tâm nói.
Từ khi ở bên cạnh Văn Xuyên, hắn đã nhận ra thân thể Văn Xuyên suy nhược, thuốc thang không ngớt, nên hắn liên tục truyền linh lực của mình để dưỡng thân cho đối phương. Lúc đầu đúng là tốt lên, nhưng không biết có phải vì linh lực phản phệ hay không mà càng truyền thì ngược lại càng làm cạn kiệt sức lực Văn Xuyên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT