Thời Diên lại nhéo nhéo tay Ngọc Châu.
Y lập tức im miệng. Ngọc Châu nhớ ra, ngoài hai mùi thuốc và bệnh tật, trên người Văn tướng còn có một hương vị khác – là khí tức của sinh linh Vụ Minh Sơn, như thể luôn có một sinh mệnh khác đang duy trì mạng sống cho y.
Văn tướng chỉ mỉm cười: “Không đáng ngại, chỉ là bệnh lâu năm thôi.”
Ngọc Châu muốn nói gì đó, lại bị Thời Diên ngăn lại.
Sau khi tiễn hai người rời đi, Ngọc Châu mới quay sang Thời Diên, nhỏ giọng nói: “Hắn thật sự bệnh rất nặng.”
Thời Diên nhìn y, trong đầu lại thoáng hiện lên hình ảnh y nhất quyết bắt hắn cắn một ngụm hôm trước: “Làm sao ngươi biết?”
“Trên người hắn có mùi của người sắp chết.” Ngọc Châu nói rất nghiêm túc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play