Còn có những người vừa mới chạy từ trên núi xuống, người bên cạnh y kia hình như cũng không quá tin tưởng y, nhưng ngàn vạn lần đừng xảy ra chuyện gì mới tốt.
*
Ngọc Châu mấy ngày nay cảm thấy thời tiết dần nóng lên. Y là nhân sâm, nhân sâm thích âm, không ưa nắng gắt, ưa ẩm nhưng lại không chịu được úng nước. Lúc còn ở trên núi, đều là cây đa giúp y che ánh mặt trời, cho nên sau khi hóa thành người, mỗi khi trời nắng gắt là y liền trốn trong thiên điện.
Tiểu Táo đã trở về bên cạnh y, hiện tại là người thân cận nhất bên cạnh Ngọc Châu, ngoại trừ Thời Diên. Biết Ngọc Châu buồn chán trong điện, cho nên sau khi được Thời Diên cho phép, Tiểu Táo liền mời gánh hát, xiếc, ảo thuật và cả ca hát tới diễn cho Ngọc Châu xem giải buồn.
Chỉ là Ngọc Châu cũng không quá hứng thú. Y không biết bản thân làm sao, hai ngày nay luôn bứt rứt, ăn cũng không ngon miệng, chỉ khi Thời Diên đến thì y mới có thể thu liễm chút tính tình.
"Chưa đến mùa hè mà đã bắt đầu ăn ít giảm cân rồi sao?" Thời Diên xem mạch cho Ngọc Châu, lại ngẩng đầu nhìn y đang uể oải lăn qua lộn lại trên giường.
Ngọc Châu chống đầu nhìn hắn, cảm thấy đầu ngón tay như muốn trồi ra thứ gì đó. Y duỗi tay, liền thấy ở đầu ngón tay nở ra một đóa hoa đỏ tươi. Nói là hoa cũng không đúng hẳn, giống như từng vòng từng vòng quả nhỏ màu đỏ chen chúc bên nhau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play