Vì buổi săn xuân, Thời Diên bị dồn không ít công vụ. Tuy Ngọc Châu ở cùng hắn trong Cần Chính Điện, nhưng thời gian hai người gặp nhau cũng chẳng được bao lâu.
Những người hầu bên cạnh Ngọc Châu vẫn là nhóm từ hành cung đưa đến, nào là Tình Thải, Tiểu Nguyên, Hành Trung cũng bị phân đến giúp y, nhưng Ngọc Châu chỉ một lòng nhớ nhung Tiểu Táo.
“Hắn còn đang học quy củ. Học xong rồi sẽ trở lại thôi.” Hành Trung một lần nữa bị Ngọc Châu kéo lại hỏi chuyện Tiểu Táo.
Ngọc Châu chống cằm: “Vậy ta không cần học quy củ sao?”
Hành Trung bật cười: “Ngài không cần học đâu. Yên tâm đi, vài hôm nữa hắn sẽ tới.”
Ngọc Châu “ừ” một tiếng, có vẻ không mấy vui vẻ. Cuộc sống của y mấy ngày nay lại trở về như trước. Trước kia còn phải nghĩ cách lấp đầy cái bụng đói, giờ thì bụng đã no, lại phải nhớ đến chuyện y ở lại bên cạnh Thời Diên là để báo ân.
Trước kia y từng hỏi Tiểu Táo báo ơn là thế nào. Tiểu Táo nói, báo ơn chính là phải cho ân nhân thứ mà họ cần nhất. Nếu ân nhân là người nghèo, thì tốt nhất là đưa tiền.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT