Thời gian thoắt cái đã sang đầu tháng mười một. Tuy tuyết chưa rơi, nhưng khắp núi rừng đều đã bước vào trạng thái ngủ đông.
Đa số cây rụng lá đã trơ trụi. Một số tiểu động vật vẫn vội vã tích trữ lương thực qua mùa đông, như bọn sóc, hay như… ta.
Ta cũng không ngờ chỉ vì hai gian phòng kia mà bận rộn đến nỗi lỡ mất kỳ thu hoạch tốt nhất.
Chạy đến rừng tùng, sang rừng hạch đào và hạt dẻ xem thử, phát hiện quả khô gần như đã rụng hết. May là chúng thuộc loại quả hạch, ít nước, để được lâu. Ta vốn lười trèo cây hay dùng gậy trúc đập, nên cứ thế cúi xuống nhặt trên mặt đất.
Trong lúc ấy, ta gặp mấy con sóc con. Có lẽ chúng chưa từng thấy người, ban đầu còn hơi sợ, thấy ta chỉ lo nhặt đồ mà chẳng màng đến chúng, chúng mới yên tâm, cùng ta “chung sống hòa bình” mà nhặt quả hạch. Có con vừa nhặt vừa bỏ vào miệng, kẽo kẹt gặm nghe thật vui tai.
Ngẩng lên nhìn, ta không nhịn được tấm tắc: “Răng thật tốt!” rồi lại cúi xuống ném thêm quả hạch vào sọt.
Quả hạch nào cũng bọc một lớp vỏ dày. Mang về, ta cẩn thận tách lớp vỏ ấy để lấy nhân bên trong.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play