Tần thị bỗng thấy tim đập loạn một nhịp, đứng ngây người nơi ngưỡng cửa, mắt trân trân nhìn khoảng không trước mặt thật lâu mới lấy lại tinh thần.
Rõ ràng là nụ cười ấy như gió xuân ấm áp, phong tư ôn nhuận đa tình… Thế mà chẳng hiểu vì cớ gì, lại khiến người ta trong lòng bỗng dấy lên một nỗi sợ vô căn cứ.
Thẩm Mặc vừa rẽ vào hành lang, Tiểu Cừ đã ôm một chiếc ô giấy màu thiên thanh chạy tới đón.
Ánh mắt chàng khẽ dừng nơi gương mặt tươi rói của nàng, thoáng cứng lại rồi hòa dịu xuống, mỉm cười ôn hòa:
“Tiểu Cừ, đồ đạc đã thu xếp xong cả chưa?”
“Đại nhân, mọi thứ đã chuẩn bị ổn thoả, giờ chúng ta có thể xuất phát được chăng?” – Tiểu Cừ nói, đôi mắt giấu không nổi niềm vui, biết rằng Thẩm Mặc muốn mang mình về nhà riêng ở một thời gian, trong lòng nàng liền nhảy nhót hân hoan.
Thấy dáng vẻ nàng ríu rít, hệt như chú chim non rộn ràng, Thẩm Mặc cũng bất giác bị nhiễm tâm tình ấy, khóe môi cong lên:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT