Tiểu Cừ khẽ xoay người rời đi, bước đến ngưỡng cửa nhưng vẫn không kìm được ngoái đầu nhìn lại. Thẩm Mặc vẫn giữ nụ cười ôn hòa như ngọc trên môi, khiến nàng bất giác thở dài một tiếng, rồi mới khẽ khép cánh cửa lại.
Rõ ràng chỉ là một tiểu cô nương, vậy mà cớ sao lại mang dáng vẻ cảm khái chuyện tình ái của người trưởng thành như thế?
Chờ bóng dáng Tiểu Cừ khuất hẳn, ý cười nơi khóe môi Thẩm Mặc mới dần phai nhạt.
Hắn hơi rũ mắt, nhìn bàn tay tựa như vẫn còn lưu lại hơi ấm của nàng, trong đầu không khỏi vọng lại lời từ chối kiên quyết của Bạch Ngọc khi nãy, cùng đôi mắt đã nguội lạnh, chẳng còn vương chút thâm tình. Ngực bỗng siết chặt, vừa nhói vừa nghẹn, tựa có bàn tay vô hình bóp chặt lấy tim.
Vĩnh bất tương kiến… Thật sự sẽ là vĩnh viễn chẳng gặp lại ư?
Hắn không ngờ, một câu "vĩnh bất tương kiến" từ nàng lại buông ra dễ dàng đến vậy.
Có lẽ, trong mắt nàng, từ trước đến nay hắn vốn chỉ là một người dư thừa, chẳng chút quan trọng?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play