Nàng vừa khẽ trở mình rời khỏi giường, trên gương mặt tuấn mỹ của Thẩm Mặc liền hiện ra nụ cười ôn nhuận như nước, trong ánh mắt còn vương chút lười biếng của người vừa tỉnh giấc. Hôm nay chàng được nghỉ, lại vừa tắm gội xong, đúng là có thời gian ở bên bồi nàng.
“Ngươi tỉnh rồi.” Chàng khẽ mỉm cười, giọng trầm thấp khàn khàn mang theo ý vị nửa tỉnh nửa mê. Chàng đang định vòng tay ôm nàng vào lòng, lưu lại thêm một khắc ấm áp, nào ngờ lại bị Bạch Ngọc đẩy mạnh ra, ngay sau đó một cái tát bất ngờ giáng xuống.
Nụ cười trên môi Thẩm Mặc bỗng cứng đờ, cả người sững sờ, chưa kịp hoàn hồn.
Bạch Ngọc khi ấy lửa giận từ đáy lòng bùng lên, mặc kệ trước mặt là đại quan quyền thế, nàng vẫn vung tay đánh. Chỉ là, sau khi đánh xong, trong lòng lại thoáng dâng chút hối hận cùng sợ hãi. Nhìn gương mặt chàng tuy có chút kinh ngạc nhưng không hề có vẻ tức giận, nàng mới nhẹ nhõm thở ra. Nàng biết chàng vốn ung dung nhã nhặn, độ lượng hơn người, nhưng giữa hai người thân phận cách biệt, lại có vết xe đổ của Tần thị, nàng khó tránh khỏi dùng tâm tiểu nhân mà đo lòng quân tử.
Trên gương mặt tuấn mỹ ấy thoáng hiện nét bối rối và lúng túng, chàng thậm chí quên cả hỏi nguyên do, chỉ lặng lẽ dõi theo bóng nàng đang vội vã mặc y phục. Chàng cũng quên mất phải nói rằng mình đã sai người chuẩn bị bộ y mới cho nàng.
Bạch Ngọc làm như chuyện vừa rồi chưa từng xảy ra, mặc xong y phục, không nói thêm lời dư thừa, chỉ khẽ liếc chàng một cái, bình thản cất tiếng:
“Nô gia trở về thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play