Vừa đến cổng lớn Thẩm phủ, Thẩm Mặc từ xe ngựa bước xuống, liền trông thấy Tần thị dẫn theo một nhóm nha hoàn đứng đợi nơi hiên cửa.
Ánh mắt nàng dừng lại nơi hắn, khay bạc trong tay khẽ run, tựa như giấu không nổi một tia kích động. Đôi phượng nhãn mỹ lệ lấp lánh thuỷ quang, song trước mặt mọi người, nàng vẫn giữ vẻ đoan trang, chừng mực như xưa.
San Sát đi sau Thẩm Mặc cũng đưa mắt nhìn thoáng qua. Nàng nhận ra Tần thị hôm nay không còn vẻ nhạt nhòa thường ngày, mà cả đầu đầy châu ngọc, ánh sáng lấp lánh, trang điểm tươi tắn tựa thiếu nữ. Tuy luôn một lòng kính trọng Tần thị, giờ phút này trong mắt San Sát lại vụt qua một tia khinh thường, chỉ là nhanh chóng cúi đầu, không để lộ cảm xúc.
“Di nương, khiến người lo lắng rồi.”
Thẩm Mặc thần sắc như thường, trên gương mặt tuấn mỹ vẫn là nụ cười ôn nhu nhàn nhạt, thanh âm dịu dàng như gió xuân đầu tháng Ba, mang theo hơi ấm khiến người an lòng.
Tần thị bước nhẹ đến gần, cẩn thận đánh giá hắn. Trông thấy thân hình hắn có chút gầy đi, lòng nàng bất giác se lại, khẽ giọng nói: “Trở vào rồi hẵng nói.”
Thẩm Mặc mỉm cười, cùng Tần thị sóng bước vào phủ. Hắn thoáng liếc qua Tiểu Cừ đứng bên, thấy gương mặt non nớt kia phủ đầy vẻ khổ sở, hốc mắt đỏ hoe, dáng vẻ rõ ràng vừa khóc qua.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT