Bạch Ngọc nhào vào lòng ngực của chàng, trong khoảnh khắc ấy, nàng liền cảm thấy bản thân có phần lỗ mãng. Nhưng việc đã làm rồi, có hối cũng chẳng thể vãn hồi, chi bằng bất chấp tất thảy, thuận theo tâm ý mình.
Nếu như ngày ấy chàng không liều mình cứu nàng, nếu chẳng có một đêm dưới mái chùa trong rừng sâu ấy, có lẽ nàng đã không thực sự để tâm đến chàng như hiện tại. Nhưng giờ đây, tất thảy đã muộn – nàng, lần đầu trong đời, muốn có được một người – chỉ một mình chàng – là của riêng nàng.
“Thẩm Mặc, thiếp… thích chàng.”
Giọng nói của nàng nhẹ như sương mỏng đầu thu, mềm mại mà kiên định, cánh môi hé mở mang theo tất thảy chân thành.
Nàng thừa nhận, trước kia quả thật có phần động lòng vì quyền thế địa vị của chàng, từng cố ý quyến rũ, từng khéo léo câu dẫn – nhưng trong ấy, ít nhiều là sự tính toán và giả ý. Chỉ là, giây phút này, nàng đã thực lòng.
Thẩm Mặc sững người, tim như lệch đi nửa nhịp. Từng lời tỏ tình, từng trò mị hoặc của nàng trước kia, nào có khi nào khiến lòng chàng lay động đến thế? Chỉ một câu “Thiếp thích chàng” mộc mạc đơn sơ, lại khiến tâm chàng run rẩy.
Nàng dường như đã đặt chàng ngang hàng với mình, yêu thương không màng thân phận hay địa vị. Một thứ tình cảm đơn thuần, giản dị, mà chân thành.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT