Năm xưa, nàng từng buột miệng nguyện ước, giờ đây khi nguyện vọng thành sự thật, lại chẳng thấy niềm vui hay hả dạ. Ngay khoảnh khắc nhận được tin Triệu thị quy thiên, trong đầu nàng chỉ là một khoảng trống rỗng, chẳng bi, chẳng hỉ.
Triệu thị là mẫu thân ruột của nàng. Dẫu trời có sập, chân lý này cũng không thể thay đổi.
Thân thể, tóc da, nhận từ phụ mẫu. Không có người ấy, làm gì có nàng trên cõi đời này? – Ấy vậy mà nàng lại từng nguyền rủa chính mẫu thân mình đi tìm cái chết... đó há chẳng phải là đại bất hiếu, đại nghịch vô đạo ư?
Thế nhưng… nàng có thật sự hận mẫu thân sao?
Trong tĩnh lặng của dòng suy nghĩ, Bạch Ngọc dần dần hiểu rõ: tất cả những oán hận trong lòng, suy cho cùng cũng là bởi vì tình yêu – là vì từng khát khao được yêu thương mà chẳng được hồi đáp.
Thế gian này không có hận vô duyên vô cớ. Nhưng lại có yêu chẳng cầu mà đến. Tình yêu là bản năng. Bởi vì không có được, nên mới sinh lòng oán giận.
“Ngươi… làm sao vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play