Bạch Ngọc khẽ cắn môi dưới, cánh tay mảnh mai ôm trước ngực, đầu ngón tay nhẹ nhàng phác họa từng vòng tròn nơi đầu gối. Hàng mi dài hơi cong lên, ánh mắt thẹn thùng liếc nhìn người trước mặt, giọng nói như nỉ non:
“Đại nhân… nô gia từng nghe kể rằng, nam nhân nếu đã nhìn thấy thân thể nữ tử chưa lập gia thất… tức là nên cưới nàng về làm thê tử…”
Thái dương Thẩm Mặc giật giật, không nhịn được ngẩng mắt nhìn nàng. Nàng khẽ nhướng đuôi mày, trong đôi mắt ánh sóng lưu chuyển, chẳng hề che giấu chút mị ý, lại càng chẳng có lấy nửa phần rụt rè.
Hắn âm thầm nghĩ bụng: Nàng thật sự là nữ tử nhà lành ư?
Nhưng những lời như thế, có tổn thương đến người, dù nghĩ vậy, Thẩm Mặc cũng không thể thốt ra. Chẳng thể hồi đáp kỳ vọng hàm chứa trong lời nói ấy, hắn đành giả vờ như chưa từng nghe thấy.
Bạch Ngọc thấy hắn vẫn ung dung, vẻ mặt không chút dao động, trong lòng có phần ấm ức, cũng im lặng không nói thêm lời nào.
Thẩm Mặc thấy nàng cuối cùng cũng chịu yên lặng, không còn lải nhải những câu khiến người phiền não, thầm thở nhẹ một hơi. Song trong lòng lại hơi hối hận – hối hận vì phút chốc yếu lòng mà giúp nàng xem xét thương tích.
“Chỉ sưng nhẹ, không có rách da.” – Hắn vừa nói, vừa giúp nàng xỏ lại giày và tất, giọng nói mang theo vài phần lạnh nhạt. Sau đó đứng dậy, nhẹ nhàng phủi sạch cỏ vụn trên áo, mỉm cười:
“Đi thôi.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT