Yên Nhi âm thầm phát hiện, kể từ khi cô nương nhà nàng đắc ý nơi tình trường, quả thật ra tay rộng rãi hào phóng, ban thưởng không tiếc tay. Nghĩ đến đây, nàng không khỏi động tâm: Phải chăng nhân lúc này nên lấp đầy lại cái túi tiền riêng của bản cô nương?
Một bên suy tính, một bên làm mặt đáng thương thưa:
“Cô nương, chỉ một trái dưa lê của Cửu Nương thôi mà người đã đích thân hồi lễ lụa tơ. Vậy mấy ngày nay bọn nô tỳ cực khổ dựng bàn đu dây, chuẩn bị kỹ càng hết thảy, chẳng lẽ không đáng được ban chút thưởng sao?”
Bạch Ngọc nghe vậy bật cười, đưa tay điểm nhẹ lên trán nàng, ngón tay trắng nõn mềm mại tựa hành tươi:
“Nha đầu chết tiệt kia, đúng là không phút giây nào không đang tính toán! Mấy ngày trước, bên Kim Phượng Các có Ngọc Nương đưa tới hai mươi bốn đóa trâm hoa đúng mốt. Ta thấy hoa trâm quá rực rỡ, chẳng hợp dáng vẻ thanh nhã của tiểu gia Bích Ngọc, nên chẳng muốn dùng. Vậy ngươi mang phân phát cho mọi người đi, chia sao là việc của ngươi, tự biết mà sắp xếp.”
“Vâng, vâng, tiểu nhân lĩnh chỉ đi ngay.” – Yên Nhi hí hửng hành lễ, líu ríu rời khỏi.
“Còn nô tỳ xin phép lui về.” – Thanh Âm nhẹ giọng.
Bạch Ngọc liếc mắt, khẽ gọi giữ lại:
“Khoan đã.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT