Tang Lạc khẽ liếc nàng một cái, khóe môi cong lên:
“Bị thương, gặp nàng ngang qua, tiện tay cứu.”
Bạch Ngọc khẽ giật mình, không khỏi hỏi:
“Ngươi khi nào thì bị thương? Sao ta lại không hay biết?”
Tang Lạc như sợ nàng lo lắng, chỉ cười nhạt:
“Chẳng phải chuyện gì lớn, nay đã khỏi cả rồi.”
Nàng nhớ lại mấy hôm trước trông sắc diện hắn quả thực không tốt, chỉ là khi ấy không nghĩ nhiều:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play