Bạch Ngọc vốn không hề nghĩ sẽ gây thêm phiền lụy cho chàng.
Tính khí kiêu ngạo cùng tôn nghiêm bẩm sinh chẳng cho phép nàng hạ mình như thế. Theo lời chàng từng nói, nàng quả là một nữ tử tùy hứng, nghĩ gì liền làm đó. Nhưng đó chính là nàng, không đổi được, và nàng cũng chẳng bao giờ miễn cưỡng bản thân thay đổi.
Khi xưa, nàng từng không màng tất thảy, chỉ một lòng ở bên chàng, cùng chàng Đông Sơn tái khởi. Thế nhưng, sau khi nếm trải, nàng mới hiểu con đường ấy gian nan đến nhường nào. Nàng nhận ra mình từ đầu đến cuối vốn không thể làm một nữ nhân thấp hèn, cam chịu lặng lẽ ở bên, không danh không phận, lại vô oán vô hối gánh chịu sự bỏ quên cùng lạnh nhạt.
Thẩm Mặc… chàng sẽ chẳng bao giờ trân trọng mối si tình ấy của nàng.
Một nữ tử một mình ra ngoài, tất nhiên nhiều điều bất tiện, lại chẳng an toàn. Bạch Ngọc nghĩ chàng cùng mọi người ắt hẳn sẽ lo lắng, nên trong thư cố ý dặn sẽ giả trang nam tử, còn nhắc đến vài chuyện cũ.
Nàng vốn không phải tiểu thư khuê các ngây ngô, chẳng tường thế sự. Năm ấy, nàng từ Ngô phủ một mình bỏ trốn, gian nan trăm bề mới đến được kinh thành. Khi đó, Thẩm Mặc đang ở nơi đâu?
Nàng có thể tự lo liệu cho bản thân, biết cách sinh tồn, chẳng cần ai phải bận lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT