Bạch Ngọc mở to đôi mắt, ánh nhìn lặng lẽ như mặt hồ không gợn sóng, chỉ yên lặng dõi vào tấm màn giường rũ xuống.
Bị một nam nhân xa lạ nhìn thấy thân thể mình, chẳng lẽ nàng không nên cảm thấy e thẹn hay sao?
Vậy mà, hắn lại hỏi… nàng cũng muốn cùng gã làm những chuyện ấy ư?
Nếu nàng đã ưa thích hắn như thế, thì cứ theo hắn mà đi, sao còn phải ở lại bên ta làm gì?
Trong đầu nàng, những lời Thẩm Mặc đã nói cứ vang vọng hết lần này đến lần khác. Rõ ràng đáng lẽ nàng phải phẫn nộ, nhưng thật lạ, lòng nàng lại bình tĩnh đến lạ thường — một thứ bình tĩnh chưa từng có.
Có lẽ… tâm như tro tàn chính là như vậy.
Bạch Ngọc bất giác nhớ lại từng chút từng chút quãng thời gian ở bên Thẩm Mặc. Hắn vẫn ôn nhu săn sóc như xưa, nhưng giữa hai người luôn tồn tại một khoảng cách, như gần mà lại như xa. Hắn để nàng ở lại nơi hậu viện, nhưng chưa từng thừa nhận thân phận của nàng. Nàng biết rõ, hắn là người tỉ mỉ đến vậy, sao có thể không hiểu cảnh ngộ khó xử của nàng? Nàng không tin hắn bận đến mức quên mất chuyện này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT