Từ thuở lọt lòng, Trình Tuệ Nghi vốn là con gái duy nhất trong nhà, sớm đã được Trình Bính cùng Lý thị nâng niu như hòn ngọc trên tay. Mười sáu năm qua, nàng chưa từng động đến một việc nặng nhọc, cũng chẳng phải chịu lấy một chút khổ cực nào, cả người được nuôi dưỡng như đóa hoa kiều diễm trong phòng ấm, e gió, sợ sương.
Chuyện ấy khởi đầu từ hơn hai tháng trước.
Hôm ấy, vừa quá giờ Ngọ, Tuệ Nghi dùng xong bữa trưa, thấy tiết cuối thu mát mẻ, ánh dương vàng ấm trải khắp sân, liền nảy ý muốn ra hậu viên dạo bước. Trong vườn sau có đặt một bộ bàn đu dây, nàng thoáng động lòng ham vui, bèn bước tới ngồi vào, nhè nhẹ đong đưa.
Nào ngờ hậu viên nhà nàng lại tiếp giáp một tòa biệt viện mới mua của Lưu ông. Trong sân ấy có một tòa lầu các, mà lầu ấy lại hướng thẳng sang vườn sau Trình gia. Lúc Tuệ Nghi đang vui đùa trên xích đu, Lưu ông tình cờ đứng trên lầu ngắm cảnh, đưa mắt nhìn sang liền chạm ngay hình bóng nàng.
Cái nhìn ấy, thoáng chốc đã hút mất tam hồn lục phách của hắn.
Lưu ông vốn đã vào tuổi trung niên, nhưng lại say mê nhất là những tiểu cô nương mới lớn, đặc biệt là loại được nuôi trong khuê phòng, chưa vướng khói bụi nhân gian, kiều diễm như hoa trong lồng kính. Mà Tuệ Nghi, vừa khéo lại là kiểu người hợp ý hắn nhất.
Khi mẫu thân nàng đang kể lại duyên cớ nàng cùng Lưu ông gặp gỡ, thì Thẩm Mặc khẽ sải bước tiến vào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT