“Sư huynh, huynh đang... làm gì vậy?” Lâm Hi Vụ khó khăn cất lời, môi vừa hé ra đã trào máu tươi đỏ thẫm, “...thật đáng sợ.”
Lời nói đứt quãng, nào còn chút dáng vẻ tươi cười diễm lệ như xưa?
“Đừng nói nữa.” Giọng hắn run rẩy, cố gắng lấy lại vẻ dịu dàng như thường, “Thời Ngô Văn tốc độ chậm, chưa kịp theo kịp. Nhưng y sẽ đến ngay thôi, sư muội sẽ không sao đâu.”
Lâm Hi Vụ khẽ chớp mắt, cố sức quay đầu lại, muốn nhìn về phía bên kia xem đang xảy ra chuyện gì.
“Đừng nhìn.” Cố Vô Trác khẽ nhíu mày, giơ tay che mắt nàng. Bàn tay hắn vẫn trắng như tuyết, như sương như ngọc, có thể dùng bao nhiêu từ hoa mỹ để miêu tả cũng không đủ, “Không có gì đáng để xem.”
“Lạc Vân Trần và Việt Khinh Khinh... họ ở đâu?” Lời nói Lâm Hi Vụ đứa quãng, tính mạng như treo trên sợi chỉ, có thể đứt bất kỳ lúc nào, “Sư huynh... có phải huynh lại bắt nạt Lạc Vân Trần không? Còn muốn giết hắn nữa…”
Cố Vô Trác nhẹ nhàng lau máu cho nàng: “Đừng nói nữa, giữ lại sức đi. Thời Ngô Văn sẽ tới nhanh thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT