Ánh sáng pháo hoa do linh lực biến hóa rực rỡ lóa mắt, nở rộ một cách thầm lặng mà mãnh liệt. Mắt của Cố Vô Trác đã không còn thấy rõ, nhưng ánh nhìn của hắn vẫn không rời khỏi khuôn mặt của Lâm Hi Vụ.
"Phù chú ta vẽ đặc biệt, không có tia lửa, an toàn tuyệt đối. Nếu người Ngô gia có hỏi, thì cứ bảo là quy trình trừ tà cần thiết." Lâm Hi Vụ thấy Cố Vô Trác không nói gì, còn tưởng hắn nhìn đến ngây người, liền bước tới đứng bên cạnh hắn.
“Trước đây không xử phạt Lạc Vân Trần theo quy củ là lỗi của ta, nhưng chuyện cũng qua lâu rồi, nên cho qua thôi.”
Cố Vô Trác tìm theo bóng nàng, quay đầu nhìn sang.
Dây đàn trong tim hắn như bị gảy nhẹ, vang lên âm thanh chỉ hắn mới nghe thấy. Pháo hoa rực rỡ, đêm tối sâu thẳm, tim hắn theo luồng sáng lên xuống, đập mạnh liên hồi: “Ta không giận.”
Hắn nói: “Chỉ là... sư muội mãi không đến tìm ta, ta không có cơ hội để nói.”
"Thật không?" Lâm Hi Vụ lập tức cười híp mắt, suýt nữa xoay vòng tại chỗ vì vui mừng. Nàng cố nén sự phấn khích, làm bộ làm tịch ho vài tiếng, nói: “Sư huynh, ta có một yêu cầu nho nhỏ, huynh có thể đồng ý không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play