Cố Lí vui vẻ nhìn về phía cậu bé kia, nói lời cảm ơn:
“Thật sự rất cảm ơn cậu!”

Lúc đầu cô còn định đi tìm NPC để bỏ tiền học kỹ năng thu thập, ai ngờ bây giờ lại được tặng miễn phí.

Cậu bé vẫy tay:
“Chuyện này ở Dược Tông bọn ta là chuyện nhỏ như con thỏ thôi, chẳng đáng gì. Nhưng người ngoài tông thì không có đâu. Ta cũng là nể mặt Mặc Hoàn thích cậu nên mới cho cậu đấy.”

“Cảm ơn cậu.” – Cố Lí lại cảm ơn lần nữa.

Cậu bé lại vẫy tay:
“Không có gì, mau đi hái thuốc đi.”
Nói xong thì dẫn Mặc Hoàn rời đi.

Tâm trạng Cố Lí đang rất tốt, vừa đi vừa cười, quay người chuẩn bị đi hái thuốc. Nhưng chưa kịp đi thì đã bị một đám người chơi vây quanh.

“Ngươi làm cách nào kích hoạt nhiệm vụ vậy?”

“Đúng đó đúng đó, sao hắn lại chủ động tìm ngươi? Làm như nào thế?”

“Chúng tôi đáng thương quá nè, truyền lại ít kinh nghiệm đi!”

...

Bị bao vây bất ngờ, Cố Lí hơi ngẩn người, theo bản năng thu lại biểu cảm trên mặt, rồi nói:
“Chắc là dỗ mèo thôi, chút vận may ấy mà.”

Mọi người ồ lên, sau đó lập tức ôm đầu than vãn, cách này thì không thể học theo được rồi…

Ai nấy đều nhìn cô với vẻ kính nể. Trên người cô mặc full đồ xanh, rõ ràng là một “đại lão”, nên cũng chẳng ai dám làm phiền thêm nữa.

“Cảm ơn, nào! Chúng ta tiếp tục ngồi canh đi!” – Một anh chàng cao lớn chắp tay cảm tạ, rồi vung tay ra hiệu, đám đông liền nhanh chóng tản đi.

Cố Lí có hơi không theo kịp tiết tấu, bọn họ nhập vai cũng sâu thật!
Dù vậy… tiếp xúc với người khác, hình như cũng không khó như tưởng tượng.

“Họ đều rất thân thiện”, khóe miệng Cố Lí bất giác cong lên.

Cô nhanh chóng rời khỏi nơi đó, hào hứng ra ngoại ô để thu thập thảo dược theo yêu cầu nhiệm vụ, hoàn toàn không biết những người chơi phía sau đang gọi cô là "mỹ nữ vừa ngầu vừa hung dữ lại còn biết cưng chiều".

Lúc chưa học kỹ năng, cô chẳng phân biệt được đâu là thảo dược đâu là cỏ dại. Nhưng sau khi học xong, dưới đất chỗ nào cũng là thảo dược.

Nào là cỏ tăng lực, râu dài, cỏ nanh heo...

Oa! Thậm chí còn có cả “cỏ cầm máu”– nguyên liệu làm thuốc hồi máu cấp thấp. Trúng mánh trúng mánh!
Cố Lí nhanh chóng ngồi xổm xuống, vùi đầu đào dược thảo.

Sau khi đào sạch khu vực cỏ cầm máu, cô lại tiếp tục đi tìm các loại thảo dược khác cho nhiệm vụ. Sau khi hoàn thành, ba lô của cô đã chật ních, toàn là thảo dược đủ loại lung tung cả lên.

Cô nhìn mười ô vuông trong ba lô (slots) mà thở dài – mới đầu chỉ cho mười ô, may mà vật phẩm cùng loại có thể chồng lên nhau, nếu không thì chẳng nhét nổi. Thầm nghĩ phải mua thêm hai ba lô lớn nữa mới được, chứ không thì chẳng đựng được gì.

Rảnh rỗi còn phải đi mua thiết bị luyện dược. May mà cô biết luyện thuốc, nếu không thì còn phải bỏ tiền mua cả kỹ năng luyện dược nữa.

Vừa đi vừa nghĩ, Cố Lí rời khỏi bãi thuốc từ lúc nào không hay. Đang chuẩn bị quay về nộp nhiệm vụ, ai ngờ mới đi chừng nửa đường thì bị ba người chơi chặn lại.

Dẫn đầu là một Mặc Giả (class cận chiến thủ vai tanker), thân hình vạm vỡ, mặt mũi nghiêm túc, trông cũng chẳng dễ dây vào.
Hắn chặn cô lại, hỏi:
“Là cô đào cỏ cầm máu chỗ kia đúng không?”

Cố Lí liếc nhìn chỗ hắn chỉ, lắc đầu:
“Chỗ đó không phải…”

Cô còn chưa nói hết, thì tên Nguyên Linh pháp sư đứng sau đã chỉ trích cô ầm ĩ:
“Chỗ đó bọn tôi phát hiện trước, sao cô lại dám đào?”

“Không phải, tôi...” – Cố Lí định giải thích tiếp, nhưng lại tiếp tục bị ngắt lời.

“Không phải cái gì mà không phải, có người thấy cô đào ngay chỗ đó đấy!” – cô gái bên cạnh cũng nổi nóng, nhanh mồm đốp chát.
“Khu vực này có quái canh, bọn tôi vừa dụ quái ra xa để chuẩn bị quay lại đào, cô lại dám tranh trước?!”

Sắc mặt Cố Lí lập tức lạnh hẳn, giọng cũng đanh lại:
“Không phải tôi đào.”

Cô gái trừng mắt:
“Khu này chỉ có mỗi cô! Tôi tận mắt thấy cô vừa đào xong chỗ đó!”

Cố Lí bắt đầu mất kiên nhẫn:
“Tôi đúng là đào thảo dược ở gần đó, nhưng chỗ đó không phải cỏ cầm máu mà là cỏ tăng lực. Còn cỏ cầm máu thì lại ở bên kia. Hơn nữa quanh đó đâu có quái nào? Cô đang lừa ai vậy?”

Đám này muốn cướp đồ à?

Cố Lí nắm chặt Đăng trượng. Nếu đánh thật thì cô chẳng sợ.

Cấp cô hiện tại cao hơn người chơi phổ thông 3-4 cấp, thao tác cũng thành thục hơn. Ba đánh một cũng chẳng thành vấn đề.

Ba người liếc nhau, biết gặp phải người không dễ bắt nạt, liền bày ra vẻ mặt kiêu căng, ngẩng cằm nói:
“Giao hết thảo dược vừa đào ra đây, bọn ta sẽ tha cho một con đường sống!”

Cố Lí bật cười lạnh:
“Ai tha ai còn chưa chắc đâu.”

Ba người: “...!!”
Ngạo mạn vậy luôn á hả? Sao mà đứng yên được nữa?

Không nhịn nổi nữa, ba người lao về phía cô.
Cố Lí đứng im không nhúc nhích, chờ họ ra tay trước.

Ở khu dã ngoại không có chế độ bảo hộ người mới, nên có thể tự do PK. Giết người cướp đồ là chuyện thường. Nhưng ai tấn công trước thì khi giết người sẽ được thiết lập "hồng danh" (red name – trạng thái bị truy nã), đến một mức nhất định thì sẽ không vào được thành, bị lính canh đánh hoặc bị tống vào ngục.

Pháp Sư Nguyên Linh ném một quả cầu lửa vào người Cố Lí, bị rớt khoảng10 máu – không có biệp pháp, cấp bậc cô tương đối cao.

【Bạn bị người chơi thuộc đội Linh Y chủ động tấn công, phản kháng hợp lý sẽ không bị tăng sát khí.】

Hệ thống vừa nhắc nhở, Cố Lí lập tức giơ Đăng trượng, nã liên tiếp quang đạn vào người cô gái kia, khiến lượng máu tụt mạnh.

“Đệt!” – Hoa Nương thấy mình mất một phần ba máu thì la lên:
“Sát thương cao quá! Mau cản lại!”

Khi hai bên đã công kích nhau, hệ thống hiện rõ cấp và máu.
Cố Lí cấp 7, máu hơn 500.
Bên kia, cao nhất là Mặc Giả, mới cấp 5, máu 350. Khác biệt hoàn toàn.

Biết gặp phải trùm xịn, ba người dù lo lắng cũng đành liều, cùng nhau xông lên.

Mặc Giả xông đến, tung một cú đấm.
Cố Lí chỉ hơi nghiêng người đã né được.

Mặc Giả đúng là có lợi thế khi cận chiến, nhưng game mới mở vài ngày, chưa ai có kỹ năng. Dù có áp sát, hắn cũng chẳng làm nổi gì trước khả năng di chuyển linh hoạt của Cố Lí.

Cô mặc kệ các đòn đánh từ Pháp Sư Nguyên Linh, chỉ tập trung tung quang tiễn vào Hoa Nương. Sau vài phát, cô gái kia đã nằm bẹp trên đất.

Mặc Giả giận điên, nhưng đánh không trúng, chỉ biết tức giận tung chiêu loạn xạ.

Chẳng bận tâm đến hắn, Cố Lí vừa lách người tránh đòn vừa chuyển mục tiêu sang Pháp Sư.
Cùng là pháp sư, nhưng sát thương hai bên hoàn toàn khác biệt.

Chưa đến ba giây, Pháp Sư cũng ngã gục.

Thấy đánh không lại, Mặc Giả định nhặt trang bị rơi của đồng đội rồi chuồn, nhưng Pháp Sư nằm dưới đất đã tức giận hét ầm lên trong nhóm:
“Cô ta tung nhiều chiêu vậy chắc chắn hết năng lượng rồi! Đừng chạy! Giết cô ta đi!”

Hắn thấy cũng có lý… nhưng thật không may, hắn không biết là Cố Lí dồn hết điểm vào tinh thần, năng lượng nhiều hơn người khác cả đoạn.

Sau vài chiêu, hắn cũng nằm đo ván.

Sau khi chết thì không nói được, nhưng có thể chat trong kênh cục bộ.
Thế là trên thi thể của họ hiện ra một loạt bong bóng chửi tục.

Cố Lí “À” một tiếng, cúi đầu khinh thường nhìn họ:
“Không phục thì hồi sinh tại chỗ, chúng ta tiếp tục.”

Chưa nói đến việc hồi sinh tại chỗ tốn tiền, vả lại có bỏ tiền sống lại thì cũng chỉ làm mồi thôi. Thế nên bọn họ chỉ dám gào thét ngoài miệng.

Cố Lí nhìn họ khinh bỉ, rồi thoải mái nhặt hết trang bị rơi từ họ bỏ vào túi.

“Ồ, còn có một món đồ xanh nữa, chỉ số cũng khá đấy.” – Cô nhặt cây pháp trượng rơi ra từ Pháp Sư, khẽ tặc lưỡi.

Pháp Sư kia gần như khóc, không ngờ cây trượng xịn nhất trên người mình lại bị đánh rớt mất.

“Cô cứ chờ đấy!”

Ba người để lại một câu hăm dọa, rồi xác biến mất.

Cố Lí thấy họ quay về điểm hồi sinh, cười nhạt, chẳng thèm để tâm.

Nhìn thanh năng lượng còn lại không nhiều, cô quay đầu nhìn về phía sau:
“Xem đủ rồi chứ? Giờ cũng nên ra mặt đi?”

Một nhân vật tên Lam Tử từ sau cây bước ra, vuốt tóc, cư nhiên không nghĩ cô lại phát hiện ra mình.

“Tôi chỉ đi ngang thôi, thực sự chỉ đi ngang!” – Lam Tử giơ tay xua xua, tỏ vẻ vô hại.

Cố Lí nhìn gã thích khách này, mặt không cảm xúc:
“Quay clip à?”

Lam Tử hơi chững lại, rồi gật đầu:
“Sao cô đoán được hay vậy...”

Cố Lí chẳng buồn trả lời. Sao lại không đoán ra?
Mấy chiêu của cô – từ đòn thường đến quang đạn – đều phát sáng rõ ràng. Ở giai đoạn đầu game, chắc chắn nổi bật. Không quay lại thì là đồ ngốc.

“Chuẩn bị đăng diễn đàn?” – Cô hỏi.

Lam Tử lại gật đầu, thầm nghĩ nếu đại lão không cho đăng, thì... thì cũng có thể phát riêng cho bạn bè xem vậy...

Không ngờ Cố Lí khẽ ngẩng đầu, nói:
“Đăng thì được. Nhưng nhớ thêm 'nội dung đặc sắc' để được đề cử. Được tiền thì chia tôi hai phần ba.”

“Hả?” – Lam Tử sững người.

Bởi vì diễn đàn trò chơi có chế độ đề cử – nếu bài được gắn nhãn “tinh hoa”, số lượt like càng cao thì tiền thưởng càng lớn. Đây cũng là cách nhà phát hành khuyến khích người chơi chia sẻ bài viết chất lượng.

Nhiều người chơi sống bằng nghề viết bài hướng dẫn, tin tức game để kiếm tiền.

Thấy Lam Tử nửa ngày chưa phản ứng, Cố Lí nhướng mày:
“Hửm?”

Lam Tử lập tức hoàn hồn, cười toe:
“Tôi là Lam Tử! Thuộc hiệp hội Trường An, cô yên tâm! Tôi có một người bạn là phóng viên game chuyên nghiệp, sẽ viết bài đỉnh nhất cho cô! Kiếm được bộn tiền luôn đó!”

Hiệp hội Trường An là một trong mười hiệp hội lớn trong giới game, hội trưởng là Thanh Chấp, nổi tiếng nhờ khả năng "dùng tiền đè người". Không ai không biết.

Hiệp hội chỉ thu hai dạng người – hoặc cực kỳ giàu, hoặc cực kỳ giỏi. Ai không thuộc hai loại đó thì không được vào.

Lam Tử không phải người dùng tiền, vậy chắc chắn là game thủ có kỹ thuật cao.

Cố Lí liếc anh ta một cái, rồi gửi lời mời kết bạn – được chấp nhận ngay.

“Ôi trời ơi! Đại lão à, mới đầu game mà cô đã cấp 7 rồi hả? Ghê gớm thật!” – Sau khi kết bạn có thể thấy cấp bậc, Lam Tử kinh ngạc thốt lên.

Cái đùi này nhất định phải ôm cho chắc! Biết đâu sau này còn được ké “tài nguyên”, ké nhiệm vụ nữa chứ há há há ~

Cố Lí có kinh nghiệm giao tiếp về khoản này cho lắm, không biết phải đáp lại cái kiểu nói nịnh nọt này thế nào, nên dứt khoát không nói gì.

Lam Tử thấy cô không phản ứng thì hiểu ngay đây là đại lão thật sự. Thế là nhanh chóng bàn chuyện chính, các thao tác quay video, biên tập và đăng lên.

Sau khi hai bên thỏa thuận, trao đổi ID, Cố Lí quay về Tân Thủ Thôn, còn Lam Tử thì háo hức đi tìm bạn nhờ giúp.

Chẳng bao lâu sau, một bài viết với tiêu đề:
"Ngoại ô xuất hiện mỹ nữ đại lão! Phụ trợ hệ ánh sáng 1v3 – hạ gục đối thủ chỉ trong vài chiêu!"
... nháy mắt bùng nổ trên diễn đàn.

Không lâu sau đó, Cố Lí nhận được bài do Lam Tử gửi, mí mắt không ngoài dự đoán giật liên tục.

Ờ thì… đúng là một cái tiêu đề giật gân thật...   ∑(°Д°ノ)ノ


 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play