Trong hộp gấm chỉ đặt một tờ điệp trên loại giấy tốt, Vương Nhạc Dao không cần cầm lên cũng đã nhận ra ngay đó là nét chữ của Tạ Tiện.
Nàng vốn quá quen thuộc với bút tích ấy, bởi suốt ba năm Tạ Tiện không ở kinh thành, hai người đều dùng thư từ mà qua lại. Lại thêm thuở bé, khi theo nữ tiên sinh học tập thư pháp, tiên sinh từng lấy chữ viết của Tạ Tiện đem so cùng nét bút của nàng để giảng giải, cho nên càng khắc ghi sâu đậm.
Vương Nhạc Dao vội khép lại hộp gấm, không muốn nhìn thêm. Nàng liếc sang, thấy Trần thị cùng Triệu thị đều được tặng hương phấn, đựng trong hộp sứ tinh xảo, cả hai đều vui vẻ hướng Tạ Ngư nói lời cảm tạ.
Triệu thị vốn khéo miệng, thuận nước đẩy thuyền, liền cười nói với Trương Thái hậu:
“A tỷ thật hữu phúc, những tiểu thư xuất thân khuê các vốn dĩ đã khác biệt. Ngay cả lễ vật đưa ra cũng độc đáo như vậy. Về sau có Hoàng hậu cùng Lâm Xuyên Vương phi bầu bạn bên cạnh, hẳn sẽ không còn cô quạnh nữa.”
Trương Thái hậu gật đầu, vui vẻ tiếp lời:
“Đúng thế. Ai gia cũng chỉ mong các nàng sớm cho Tiêu gia thêm nhân khẩu, để ta sớm bồng bế thêm cháu chắt, trong cung cũng náo nhiệt hơn nhiều.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play