Nàng từng nghe không ít người gọi mình như thế, nhưng chỉ riêng từ miệng Tiêu Diễn thốt ra, lại khiến tim nàng run lên, mơ hồ sinh ra một tia xao động khó tả.
Bấy lâu nay, hắn vẫn gọi nàng là “Hoàng hậu”, xưng hô ấy vốn phù hợp với thân phận, song lại vô hình dựng nên một khoảng cách. Đế – hậu, như thể chỉ là địa vị, mà chẳng giống phu thê.
Nhưng khi hắn khẽ gọi nàng bằng khuê danh, cách biệt ấy liền thần kỳ mà tan biến.
Chỉ một tiếng gọi, cũng đủ khiến tim nàng đập thình thịch, buộc nàng phải làm ra vẻ thản nhiên, hướng ánh mắt ra ngoài cửa sổ.
Xe bò rời cửa cung, một đường men về phương Nam.
Tiêu Diễn cố ý giữ kín, Vương Nhạc Dao cũng chẳng hỏi han. Đến khi xe đi qua Chu Tước hàng, bỗng quặt sang Tây, rồi men theo ngoại tường thành, con đường mỗi lúc một hẹp, mái nhà chen chúc, ngõ nhỏ san sát, chỉ còn lối đi hẹp ngăn cách. Xe bò của họ đi qua, ánh mắt người ven đường đều tràn đầy hâm mộ.
Vài phụ nhân bên bờ sông giặt áo, váy vải trên người đều chằng chịt mảnh vá.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play