Vương Nhạc Dao lặng lẽ tựa vào trong lòng ngực hoàng đế.
Người kia là bậc chí tôn của Đại Lương, quyền sinh sát nằm gọn trong tay, tất cả chỉ quyết định trong một niệm. Đế vương vốn đa nghi, tính tình khó dò, bằng không e đã chẳng biết bao nhiêu lần người khác mất mạng.
Hôm nay, hắn chịu bỏ qua, chịu buông tha cho phụ thân và Vương thị, nàng mới có thể thở phào nhẹ nhõm. Hơi thở trên y phục hắn mang theo mùi trầm hương nồng đượm, khiến người dễ chìm vào cơn mộng mị. Sao hắn lại dùng nhiều trầm hương đến thế, chẳng sợ tổn hại thân thể hay sao? Nàng để mặc hắn ôm, hai tay chỉ rũ xuống bên người, không hề chống cự. Từ khi nhập cung, nàng đã sớm biết mình chẳng thể tránh khỏi hắn, cũng chẳng toan tính né tránh sự thân cận này nữa.
Nàng không phải tự nguyện mà làm Hoàng hậu, nhưng cũng hiểu rõ, cho dù có chạy trốn đến tận chân trời góc bể, kết cục rồi vẫn là bị bắt trở về, phải chịu những hình phạt càng đáng sợ hơn. Thà rằng thuận theo, khiến hắn nảy sinh tình cảm, thậm chí có thể vì nàng mà thay đổi đôi phần. Như thế, mục đích tiến cung của nàng cũng xem như đạt được.
Nàng khẽ cất giọng:
“Bệ hạ không phải có chuyện muốn thỉnh giáo thần thiếp sao?”
“Trẫm không thích nghe ngươi gọi mình là ‘thần thiếp’.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT