Đêm ấy, mây đen vần vũ, che lấp cả ánh trăng. Không khí ẩm ướt, như báo hiệu một trận mưa lớn sắp ập đến.
Gió luồn qua song cửa, cuốn phượng hoàng trên màn trướng bay lay động. Tiêu Diễn ngay cả trung y cũng chưa kịp cởi, trán nổi gân xanh, cả người như dồn nén một ngọn lửa hừng hực. Hắn vốn tuổi trẻ tráng kiện, tính tình nóng nảy, chỉ lo phát tiết. Hắn muốn nghe nàng yếu ớt cầu xin, muốn thấy nàng vì hắn mà khuất phục, nhưng suốt cả quá trình, nàng không hề phát ra một tiếng.
Không rõ qua bao lâu, cơn hừng hực trong người hắn rốt cuộc cũng lắng xuống. Đến khi quay đầu nhìn lại, chỉ thấy nàng nghiêng mặt nhắm mắt, hơi thở khẽ khàng, dường như đã ngủ thiếp đi.
Tiêu Diễn trở mình, hít sâu một hơi, đưa tay nhéo cằm nàng.
Khuôn mặt kia quả thực tuyệt mỹ, làn da trắng mịn, mỏng manh như sương khói, khiến nam nhân nào nhìn cũng khó lòng kháng cự. Từ lần đầu gặp mặt, đến bao lần mộng tưởng, hắn sớm đã không sao dứt ra được. Vì thế, dẫu phải dùng đủ thủ đoạn, hắn cũng muốn giữ nàng bên mình.
Bàn tay thô ráp áp lên khóe mắt nàng, nơi còn vương một giọt lệ chưa khô. Hắn vốn định cúi xuống hôn, nhưng vừa nhìn thấy hàng mi nàng còn đọng nước mắt, lòng hắn bỗng nhói lên một cái.
Nữ tử này tính tình thật quật cường, thà cắn răng chịu đựng, tuyệt chẳng chịu mở miệng cầu xin. Đó là khí tiết được dưỡng thành từ trong sĩ tộc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT