Năm ấy, khi Hoàng thái tử Đại Lương – Tiêu Vân – vừa tròn tám tuổi, mẫu hậu người vốn ôn nhu mỹ lệ nhất thiên hạ, lại một lần nữa mang thai.
Phụ hoàng như gặp đại địch, triều chính cũng chẳng màng, ngày ngày chỉ quẩn quanh nơi Hiển Dương điện. Chỉ cần mẫu hậu hắt hơi một tiếng, người đã lo lắng đến nửa ngày, không yên không nghỉ.
Nguyên cớ cũng bởi, năm đó khi mẫu hậu sinh thái tử, gian nan vô cùng.
Ấy là tháng mười một, niên hiệu Thiên Hưng năm thứ hai, cũng nhằm lúc Tấn – Hiến liên minh. Mẫu hậu lâm bồn suốt hai ngày đêm, sức cùng lực kiệt. Phụ hoàng mặc cho quần thần và cung nhân hết lời ngăn cản, vẫn lao thẳng vào phòng sinh, đem mẫu hậu từ quỷ môn quan kéo trở lại. Tương truyền khi hoàng hậu tỉnh lại, phụ hoàng khóc chẳng khác nào hài đồng. Bậc minh quân thần võ xưa nay, chưa từng ai thấy dáng vẻ ấy.
Bởi vậy, phụ hoàng càng thêm chán ghét thái tử, tựa hồ lúc nào cũng muốn tranh giành mẫu hậu cùng hài tử nhỏ bé này.
Sau khi sinh nở, mẫu hậu thân thể suy yếu, vốn định tự tay nuôi dưỡng con thơ. Song phụ hoàng lại chọn bốn nhũ mẫu, kiên quyết đưa thái tử vào Đông Cung, mặc kệ tự sinh tự diệt, mỗi ngày chỉ cho gặp mẫu hậu một canh giờ.
Chẳng bao lâu sau, khi thái tử mới vừa tròn tháng, đã được phong làm Hoàng thái tử. Tạ Tiện – kẻ được xưng tụng là đệ nhất tài tử kinh thành – được chỉ định làm Thiếu phó. Ai nấy đều biết, làm Thái tử Thiếu phó tức là nắm quyền khuynh triều, tương lai tất đứng vào hàng tam công. Bao nhiêu người cầu còn chẳng được. Ấy vậy mà Tạ thiếu phó khi được phong chức lại thẳng thắn xin từ quan về ẩn. Nhờ mẫu hậu nhiều phen khuyên bảo, cuối cùng người mới chịu lưu lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT