Ngày mồng tám tháng Chạp, đất Dự Châu cũng bắt đầu rơi tuyết.
Trong hành cung, cung nhân bận rộn mổ heo, mổ dê, bày lễ hiến tế Táo Quân. Nơi vốn quạnh quẽ này thoáng chốc cũng nhuốm chút không khí tháng Chạp náo nhiệt.
Vương Nhạc Dao ngồi bên cửa sổ tẩm điện, trên vai khoác áo hồ cừu thật dày. Nàng khẽ đưa tay hứng lấy từng bông tuyết rơi xuống lòng bàn tay, phảng phất như cả thiên địa chìm trong vẻ tĩnh lặng an hòa.
“Nương nương, sao Người có thể mở cửa sổ? Cẩn thận nhiễm phong hàn.” – Trúc Quân vội vàng bước lên, định khép lại cánh cửa.
Vương Nhạc Dao khẽ kéo tay nàng, giọng nhu hòa pha chút buồn bã:
“Ngày ngày giam mình trong cung, chẳng thể bước ra ngoài, cũng nên cho ta một chút không khí chứ?”
Trúc Quân nghe vậy, trong lòng chua xót. Nương nương bị giữ lại chốn hành cung, khắp nơi đều không thể đi, bệ hạ cũng chẳng ở bên… nỗi tịch mịch ấy sao chẳng khiến người ta thương cảm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play