Sau khi chữ giản thể được thi hành, công việc của Lận Hàn Xuyên càng thêm bận rộn.
Việc trọng đại này không thể hoàn thành trong một sớm một chiều. Hiện tại, anh cùng Tô Tòng Ngọc chỉ mới chỉnh lý giản hoá một phần những chữ phức tạp, vẫn còn nhiều chữ phải tiếp tục giản lược.
Mải mê bận rộn, Lận Hàn Xuyên suốt một thời gian không gặp Cố Thời. Mãi đến khi trong vương phủ treo lên đèn lồng đỏ, anh mới chợt nhận ra Tết Âm Lịch đã đến.
Lận Hàn Xuyên nhìn ra ngoài cửa sổ. Kinh thành mấy ngày nay liên tục hạ tuyết lớn, cả thế giới như bị bao phủ trong một tầng ngân bạch tinh khiết. Chỉ có những chiếc đèn lồng đỏ, câu đối đỏ rực nổi bật giữa nền tuyết trắng, sáng rực mà rõ ràng.
Trong khoảnh khắc đoàn viên của thiên hạ, trong lòng anh lại thoáng có chút cô đơn. Trong trí nhớ của Lận Hàn Xuyên, ngày Tết cùng ngày thường chẳng có gì khác biệt. Chỉ là tạm gác công việc, nghỉ ngơi đôi chút, rồi lại tiếp tục một mình đi qua năm tháng. Ngoài ra, chỉ còn lại đường phố vắng lặng kéo dài.
Khi ấy anh không hề dao động, có lẽ bởi trong lòng chưa từng có mong nhớ ai. Nhưng hiện tại, ý niệm lại lặng lẽ trỗi dậy. Đến khi phản ứng lại thì đã đặt chân vào hoàng cung.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT