Vương Thư Hoài rõ ràng có chuyện muốn nói. Tạ Vân Sơ cũng không ngần ngại, thong thả bước xuống bậc thềm, nhẹ nhàng tiến lại gần. Có lẽ do quá mệt, nàng vô ý trượt chân, cả người nghiêng về phía trước, suýt nữa ngã nhào.
Mấy tiểu nha hoàn vội vươn tay đỡ, nhưng không kịp, chỉ kêu thất thanh kinh hãi.
Vương Thư Hoài sải chân một bước lớn, cánh tay dài ôm trọn eo nàng, theo phản xạ kéo nàng lại. Cơ thể mềm mại của nàng đập vào ngực hắn, cách lớp xiêm y mỏng, làn da va chạm nhau tạo nên cảm giác ấm áp, tê dại. Huống hồ tối qua hai người từng gần gũi thân mật, thân thể chưa kịp nguôi ngoai, lúc này chạm vào liền tựa như điện chạy qua người.
Bọn nha hoàn lập tức cúi đầu lui xuống, không dám nhìn thêm.
Vương Thư Hoài vẫn chưa buông tay, dường như muốn giữ nàng mãi trong lòng ngực.
Tạ Vân Sơ sững người. Trong ký ức, ngoài tẩm phòng ra, giữa hai người chưa từng có cử chỉ nào thân mật đến thế, huống hồ đây lại là giữa ban ngày, nơi sân viện rộng mở. Nàng theo phản xạ lui ra sau vài bước, kéo giãn khoảng cách giữa cả hai.
Vương Thư Hoài khẽ rùng mình. Vị trí trống rỗng trước ngực khiến hắn như hụt hẫng, đến cả hơi ấm nơi lồng ngực cũng theo đó mà tản đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play