Vương thư nghi hôm nay ăn vận hết sức điệu đà, tà váy lụa màu củ sen dịu mắt ôm lấy dáng người yểu điệu. Mỗi bước đi như mang theo hương hoa thoảng nhẹ, hai gò má phơn phớt đỏ như đào tháng ba. Nàng cúi mặt thẹn thùng, đôi mắt ngập ngừng không dám ngước lên nhìn người đang đứng kia – Tiêu thế tử.
Chàng mặc một thân trường bào gấm màu xanh ngọc, bên hông điểm xuyết khối ngọc đen tuyền, phong tư tuấn nhã, dáng vẻ như bước ra từ tranh họa quý công tử kinh thành. Nhưng Tiêu Hoài Cẩn lại đứng yên dựa vào cột hành lang, ánh mắt lạnh nhạt, đầu hơi nghiêng nhìn ra phong cảnh xa xa, chẳng buồn liếc lấy Vương thư nghi nửa phần. Trên trán còn ẩn hiện nét bất kiên nhẫn như chẳng màng đến buổi gặp gỡ này.
Ngay lúc ấy, từ trong phòng vọng ra một tiếng ho khẽ, trầm ổn mà có phần nghiêm khắc.
Tiêu Hoài Cẩn và Vương thư nghi cùng lúc quay đầu lại.
“Tẩu tẩu…” Vương thư nghi thoáng ngẩn người, rồi mừng rỡ gọi lên, “Tẩu tẩu đến rồi! Mới vừa rồi Tiêu thế tử còn nói lo lắng cho người…”
Nàng chưa kịp dứt lời thì đã bị giọng nói lạnh nhạt của Tạ Vân Sơ cắt ngang:
“Nếu ta không đến, còn chẳng biết ngươi định làm chuyện mất mặt đến mức nào.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play