Tạ Vân Sơ rất nhanh đã nhớ lại chuyện kiếp trước liên quan đến Vương Thư Nhã. Khi ấy, nàng một lòng lo toan gia nghiệp cho nhị phòng, không tiếp xúc sâu sắc với các cô nương bên mấy phòng khác, nên đối với Vương Thư Nhã, nàng chẳng mấy am tường. Ấn tượng cuối cùng cũng chỉ là chuyện Tứ thái thái ép nàng gả cho một nam nhân mà nàng chẳng hề có ý, rồi chỉ nửa năm sau khi xuất giá, Vương Thư Nhã nuốt vàng mà mất. Chuyện này đã giáng một đòn nặng nề lên Tứ thái thái, khiến phu thê nhà họ bị Quốc công gia cùng trưởng công chúa trách mắng dữ dội. Từ đó về sau, trưởng công chúa cũng dần lạnh nhạt với Tứ thái thái.
Một người con gái phải gom góp bao nhiêu dũng khí mới có thể tự vẫn bằng cách ấy? Nhất định là có nỗi khổ chẳng thể giãi bày…
Tạ Vân Sơ ngắm nhìn dáng vẻ yếu đuối, nhu mì của Vương Thư Nhã, trong lòng không khỏi dấy lên niềm xót xa.
“Vậy… muội đã khuyên được mẫu thân chưa?” Nàng nhẹ giọng hỏi.
Vương Thư Nhã tuyệt vọng lắc đầu. Đôi bàn tay trắng trẻo nhỏ nhắn siết chặt vạt áo, khiến ai nhìn qua cũng thấy thương xót. Dẫu Tạ Vân Sơ chẳng phải Bồ Tát từ bi, cũng không thích xen vào chuyện thiên hạ, nhưng vẫn khẽ vỗ lên vai nàng, xem như an ủi không lời.
Còn về phần Vương Thư Nghi thì tính tình lại ngược hẳn, chủ ý vô cùng mạnh mẽ, cười nói: “Ta cái gì cũng phải chọn hết!” Nàng không nắm rõ bản thân giỏi gì, nên cứ quyết định chọn nhiều một chút, mong thắng nhờ số lượng.
Tạ Vân Sơ thay nàng chọn vài quyển sách để ôn luyện, rồi cũng chẳng quản thêm gì nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT