Ngày ấy nhìn Tạ Vân Sơ thần sắc bình thản, nụ cười dịu dàng chẳng hề đề phòng hắn, Vương Thư Hoài cũng không khỏi tự nhủ: nàng nói câu “Không bằng chờ đến rằm” ấy, chẳng lẽ thật sự không có ý khác sao?
Thoáng chốc đã đến ngày rằm tháng năm. Vương Thư Hoài bận bịu lo xử lý công vụ ở nha môn, trong khi Tạ Vân Sơ lại tất bật gom góp số trang sức ít ỏi trong tay đổi thành bạc, định sửa sang lại sơn trang.
Hai người đều bận, nhưng ai nấy lại có lý do riêng.
Hoàng đế còn chưa vội, thái giám sao dám vội. Thế nhưng bỏ lỡ mùng một thì nhất định không thể bỏ qua ngày rằm.
Lâm ma ma tìm đến Minh Quý, nhỏ giọng dặn dò:
“Hôm nay phải tìm cách để nhị gia sớm trở về một chút.”
Minh Quý còn gấp hơn Lâm ma ma, vội vã đáp:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT