Vương Di Ninh vui mừng đến mức ánh mắt lấp lánh như chứa đầy sao.
Tạ Vân Sơ thấy nàng một mực khăng khăng, cuối cùng đành nhận lấy, mỉm cười nhẹ nhàng.
Vương Di Ninh vốn tính tình thẳng thắn, chẳng để tâm gì nhiều. Chuyện ở sơn trang ôn tuyền Yến Sơn liền vì thế mà truyền khắp nơi, khiến mấy phòng khác trong phủ không khỏi âm thầm ganh ghét.
Tứ thái thái nghe được tin ấy, trong lòng khó tránh khỏi hụt hẫng. Chờ trượng phu về nhà, nàng liền cằn nhằn đôi câu:
“Thiếp đã bảo chàng vào cung thỉnh an mẫu thân, chàng cứ lần lữa mãi. Đất đai ở sơn trang ôn tuyền Yến Sơn tấc đất tấc vàng, vậy mà mẫu thân nói thưởng liền thưởng cho ngũ muội. Chàng là con út của mẫu thân, người thường ngày cũng thương chàng nhất, chỉ cần chàng biết ngoan ngoãn một chút, mọi lợi lộc chẳng phải đều về tay chúng ta sao?”
Tứ lão gia nghe vậy lại điềm nhiên đáp:
“Đừng để bụng quá nhiều. Chúng ta không thiếu thốn gì đâu. Ngũ muội vốn khác với chúng ta, nàng ấy có phần đặc biệt hơn. Nàng đừng cứ nhìn chăm chăm vào ngũ muội, điều nàng nên chú ý là đại phòng. Làm dâu, những gì đại tẩu làm được, nàng cũng phải làm được, thậm chí phải làm tốt hơn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play