Vương Thư Hoài ngồi một bên tiếp khách, không hề quấy rầy nàng dù chỉ một lời.
Nhìn bóng dáng bận rộn của thê tử dưới ánh đèn, hắn bất giác hồi tưởng về kiếp trước. Khi ấy, nàng cũng từng mang hộp cơm tới thăm, còn hắn thì lại quá mải mê công vụ, chẳng có lấy một lời hỏi han. Vậy mà nàng chẳng hề oán than, cứ lặng lẽ ở bên, bầu bạn như một thói quen. Giờ phút này, hắn còn có thể trách móc điều gì đây? Những suy nghĩ phiền muộn đành đè nén trong lòng.
Tạ Vân Sơ chăm chú xem sổ sách, chưa được bao lâu, Vương Thư Hoài đã phân phó Xuân Kỳ mang tới một chậu nước thuốc. Hắn không ngại bẩn tay, kiên nhẫn ngồi xuống ngâm chân cho nàng, sau đó nhẹ nhàng bế nàng đặt lên giường Bạt Bộ, kê cao gối mềm, kéo bàn nhỏ đến bên giường, để nàng có thể tiếp tục xem xét sổ sách trong tư thế thoải mái nhất.
Xác nhận mọi thứ không sai sót, Tạ Vân Sơ mới yên tâm giao lại cho Xuân Kỳ. Xuân Kỳ hầu hạ nàng rửa tay, hai người cùng buông mành, thổi tắt đèn, rồi lui ra ngoài.
Nàng mệt mỏi cả ngày, vừa đặt lưng đã ôm lấy phu quân như ôm một chiếc lò sưởi ấm áp.
Vương Thư Hoài cũng thuận thế ôm lấy nàng ngồi vào lòng, Tạ Vân Sơ khẽ trở mình, đôi chân nhỏ cọ nhẹ vào chân chàng, khuỷu tay tựa lên ngực, đầu nghiêng ghé vào lòng hắn. Vương Thư Hoài chỉ đành nghiêng mình dựa gối, ánh mắt dịu dàng chăm chú nhìn nàng. Trên búi tóc nàng còn cắm một chiếc bộ diêu khảm lam điểm thúy, phản chiếu ánh sáng lấp lánh, trắng muốt như tuyết, đẹp như vầng trăng soi bóng hồ thu.
Tạ Vân Sơ mơ màng thiếp đi trong vòng tay hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play