Tạ Vân Sơ ngơ ngác nhìn Vương Thư Hoài, môi mấp máy, ánh mắt mang theo vài phần khờ dại:
“Nữ nhân… chẳng phải đều như thế sao?”
Vương Thư Hoài nhìn nàng, giọng trầm thấp như gió đêm lướt qua hồ nước:
“Vân Sơ, nàng thật sự muốn sống cuộc đời như thế sao?”
Tạ Vân Sơ chầm chậm ngồi dậy, đôi mắt trầm ngâm phản chiếu ánh nắng đầu thu. Hai tháng qua, nàng nhàn nhã không việc gì làm, thường theo gót mẹ chồng, ghé thăm các phủ trong kinh. Các vị tỷ muội ngày xưa từng xuân sắc rạng ngời, nay hễ mở lời liền là chuyện nhà chuyện cửa, mẹ chồng hà khắc, phu quân phong lưu, nhi nữ khó dạy… Mỗi người, mỗi chuyện, oán thán dường như chưa bao giờ ngưng nghỉ.
Nàng cũng không khỏi lo lắng: hiện tại Vương Thư Hoài yêu nàng, chiều nàng, nhưng nếu một ngày dung nhan phai tàn, hay chàng dời lòng sang người khác, nàng phải làm thế nào?
Khóe môi khẽ nhếch, nàng cười khổ:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play